Viết bài bác văn nghị luận (khoảng 600 chữ) phân tách, nhận xét một trong những đường nét rực rỡ về mẫu mã thẩm mỹ và nghệ thuật của văn phiên bản thơ sau:
ÁO TRẮNG
Áo White giản dị, chiêm bao thuần khiết,
Hôm xưa em cho tới, đôi mắt như lòng.
Nở bừng độ sáng. Em tiếp cận,
Gót ngọc dồn hương thơm, bước lan hồng.
Em đẹp nhất bàn tay ngón ngón thon;
Em duyên song má nắng và nóng hoe tròn trĩnh.
Em lùa dông biếc vô vào tóc
Thối lại chống anh cả núi non.
Em phát biểu anh nghe giờ láo nháo lời;
Hồn em anh thở ở vô khá.
Nắng thơ tết sáng sủa bên trên lặn áo,
Lá nhỏ mừng phấn khởi phất cửa ngõ ngoài.
Đôi lứa thần tiên trong cả một ngày.
Em ban niềm hạnh phúc chứa chấp tràn tay.
Dịu dàng áo thuần khiết như suối
Toa phất song hồn cánh chiêm bao cất cánh.
(Huy Cận, Thi nhân Việt Nam (Hoài Thanh – Hoài Chân),
NXB Văn học tập, TP. hà Nội, 1988, tr. 137 – 138)
Viết bài bác văn nghị luận (khoảng 600 chữ) phân tách, nhận xét một trong những đường nét rực rỡ về mẫu mã thẩm mỹ và nghệ thuật của văn phiên bản thơ sau:
ÁO TRẮNG
Áo White giản dị, chiêm bao thuần khiết,
Hôm xưa em cho tới, đôi mắt như lòng.
Nở bừng độ sáng. Em tiếp cận,
Gót ngọc dồn hương thơm, bước lan hồng.
Em đẹp nhất bàn tay ngón ngón thon;
Em duyên song má nắng và nóng hoe tròn trĩnh.
Em lùa dông biếc vô vào tóc
Thối lại chống anh cả núi non.
Em phát biểu anh nghe giờ láo nháo lời;
Hồn em anh thở ở vô khá.
Nắng thơ tết sáng sủa bên trên lặn áo,
Lá nhỏ mừng phấn khởi phất cửa ngõ ngoài.
Đôi lứa thần tiên trong cả một ngày.
Em ban niềm hạnh phúc chứa chấp tràn tay.
Dịu dàng áo thuần khiết như suối
Toa phất song hồn cánh chiêm bao cất cánh.
(Huy Cận, Thi nhân Việt Nam (Hoài Thanh – Hoài Chân),
NXB Văn học tập, TP. hà Nội, 1988, tr. 137 – 138)