1. Văn học:
Cả tía phân mục, thơ, kịch, tè thuyết vô nền văn học tập Phục hưng đều sở hữu những trở nên tựu cần thiết.
– Về thơ, sở hữu nhì đại biểu là Đantê ( 1265-1324 ) và Pêtracca ( 1304 – 1374 ). Đantê là kẻ mở màn trào lưu Văn hoá Phục hưng ở Ý. Ông xuất đằm thắm vô một mái ấm gia đình kị sĩ suy vi ở Plorencia. Ông công kích những thầy tu khi bại liệt và khích lệ cho việc thống nhất của non sông Ý. Tác phẩm tiêu biểu vượt trội của ông la Thần khúc và Cuộc đời mới nhất.
– Pêtracca là một trong thi sĩ trữ tình Ý. Trong kiệt tác của tôi, ông ca tụng tình thương yêu lí tưởng, ca tụng vẻ đẹp, ca tụng sự tự tại tư tưởng và ngăn chặn sự bó buộc tầm cỡ.
– Về tè thuyết, sở hữu nhì ngôi nhà văn nổi trội là Bôcaxiô ( Boccacio ), Rabơle ( F. Rabelais ) và Xecvantec (Cervantes). Boccacio là một trong ngôi nhà văn Ý, kiệt tác có tiếng của ông là tập luyện truyện Mười ngày. Qua kiệt tác Mười ngày, ông chế diễu thói đạo đức nghề nghiệp fake, đả kích cuộc sống đời thường cực khổ hạnh, cấm dục vì như thế mang lại này là ngược đương nhiên. Ông khích lệ mang lại cuộc sống đời thường sung sướng, biết tận thưởng từng lạc thú của cuộc sống đời thường.
– F. Rabơle là một trong ngôi nhà văn Pháp, ông sở hữu nắm rõ thoáng rộng cả về khoa học tập đương nhiên, văn học tập, triết học tập và pháp luật. Tác phẩm trào phúng có tiếng của ông là cuộc sống ko độ quý hiếm của Gargantua và Pantagruen.
– Migel de Cervantes là một trong ngôi nhà văn rộng lớn của Tây Ban Nha. Tác phẩm có tiếng của ông là Don Quyjote. Thông qua quýt hình hình ảnh chàng hiệp sĩ lạc hậu Don Quyjote, Cervantes ám chỉ tấng lớp quí tộc Tây Ban Nha với những ý niệm danh dự cổ hủ và vẽ nên hình ảnh một nước Tây Ban Nha quân ngôi nhà hiện giờ đang bị đắm chìm vô vũng lội phong con kiến lỗi thời.
2. Kịch:
Nhà viết lách kịch vĩ đại thời phục hưng là một trong người Anh mang tên là W. Sếchpia. (William Shakespeare ). Ông tiếp tục viết lách cho tới 36 vở bi, hài kịch. Những vở kịch có tiếng tác động cho tới nhiều nước bên trên trái đất như Rômêô và Giuyliet, Hamlet, Vua Lia, Ôtenlô…
3. Hội họa, điêu khắc:
Nhà danh hoạ đẩy đà thời Phục hưng là Lêôna rung rinh Vanhxi ( Leonardo domain authority Vinci), ông là một trong người Ý. Ông không chỉ là một trong hoạ sĩ nhân tài mà còn phải là một trong nhân loại uyên bác trên rất nhiều nghành nghề. Ông tiếp tục nhằm lại những bức hoạ có tiếng như Bữa tiệc sau cùng , Nàng Giôcôngđơ ( La Joconde ), Đức u đồng trinh tiết vô lỗ đá. Từ thế kỉ XV, ông đã lấy rời khỏi ý tưởng phát minh dùng cánh quạt đẩy nước mang lại thuyền thay cho cái chèo; vẽ rời khỏi cách thức hoạt động và sinh hoạt của sản phẩm cất cánh trực thăng, cho dù bay hiểm…nhưng những kỹ năng hồi bại liệt ko được chấp nhận ông triển khai những ý tưởng phát minh của tôi.
– Mikenlăngiơ (Michelangelo) thành lập ở Ý(1475-1564). Ông là một trong danh hoạ, một ngôi nhà chạm trổ có tiếng, đôi khi còn là một trong phong cách xây dựng sư, một ganh đua sĩ. Tác phẩm tiêu biểu vượt trội của ông là bức hoạ Sáng tạo ra trái đất vẽ bên trên xà nhà thờ Xixtin bao gồm sở hữu 343 hero. Còn bức Cuộc phán xét sau cùng thì được vẽ bên trên tường thánh địa Xixtin. Về chạm trổ, ông nhằm lại nhiều tượng phật tiêu biểu vượt trội như pho tượng Môidơ, Ngưòi quân lính bị trói, nhất là pho tượng Đavid. Pho tượng Đavid của Mikenlăngiơ được tạc bên trên đá đá hoa cao cho tới 5,3 mét. Đavid ở trên đây ko nên là một trong chú nhỏ nhắn chăn rán nhưng mà là một trong chàng thanh niên đang được giới hạn tuổi chục tám song mươi, đang được giới hạn tuổi sung mức độ, với cơ bắp khoẻ mạnh, vầng trán lanh lợi, ánh nhìn thoải mái tự tin, sẵn sàng đối mặt với từng trở ngại thách thức. Mượn hình tượng Đavid, Mikenlăngiơ thể hiện nay mức độ sinh sống đang được lên của một tờ người thay mặt mang lại 1 thời đại mới nhất, thời đại có nhu cầu các nhân loại đẩy đà và tiếp tục sinh ra rời khỏi những nhân loại đẩy đà .
– Nghệ thuật thời Phục hưng còn tồn tại sự góp phần của những nghệ sỹ có tiếng khác ví như Raphaen (Raffaello ), Giôtô (Giotto ), Bôtixeli ( Botticelli )…
4. Khoa học tập tự động nhiên:
Thời Phục hưng còn tồn tại sự góp phần của đa số ngôi nhà khoa học tập dũng mãnh, dám ngăn chặn những tâm trí sai lầm đáng tiếc ngàn đời đang được giới quyền lực tối cao đáp ứng, quá nhận. N. Côpecnic ( Nikolai Kopernik – 1473 – 1543 ) là một trong giáo sĩ người Ba Lan. Qua nhiều năm nghiên cứu và phân tích, ông đã từng đi cho tới một tóm lại kinh sợ hồi bại liệt là: Trái khu đất cù xung xung quanh Mặt trời chứ không cần nên là Mặt trời cù xung xung quanh Trái khu đất. Thuyết Mặt trời là trung tâm bại liệt của ông vậy là ngược hẳn với thuyết Trái khu đất là trung tâm đang được thánh địa thừa nhận mặt hàng ngàn năm.
– Gioocđanô Brunô ( Giordano Bruno – 1548-1600 ), là một trong giáo sĩ trẻ con người Ý. Ông tích rất rất hưởng trọn ứng thuyết lí của Côpecnic Khi giáo hội cấm tồn tại. Không chỉ thế, ông còn cải tiến và phát triển tăng tư tưởng của Côpecnic. Ông nhận định rằng Mặt trời ko nên là trung tâm của ngoài hành tinh nhưng mà đơn thuần trung tâm của Thái dương hệ.
– Một ngôi nhà thiên văn học tập người Ý không giống là Galilê ( Gallileo Gallilei – 1564-1642 ) kế tiếp cải tiến và phát triển ý kiến của Côpecnic và Brunô. Ông là kẻ trước tiên sử dụng viễn kính phóng to lớn bộp chộp 30 thứ tự nhằm để ý khung trời. Ông tiếp tục chững minh là Mặt trăng sở hữu mặt phẳng không phẳng chứ không cần nên là nhẵn bóng; Thiên hà là vì vô số vì như thế sao tạo ra trở nên. Ông tiếp tục phân tích và lý giải hiện tượng lạ sao thanh hao. Ông là phụ thân đẻ của khoa học tập thực ngặt, vạc hình thành ấn định luật rơi tự tại và xê dịch con cái rung lắc.
– Tiến xa xăm rộng lớn, ngôi nhà thiên văn học tập người Đức là Kêplơ ( Kepler – 1571-1630 ) tiếp tục phát minh sáng tạo rời khỏi tía qui luật cần thiết về sự việc vận hành của những hành tinh ma xung xung quanh Mặt trời. Ông tiếp tục minh chứng rằng quĩ đạo hoạt động của những hành tinh ma ko nên là hình trụ nhưng mà là hình elíp, càng lại gần Mặt trời, véc tơ vận tốc tức thời hoạt động càng tăng thêm và càng xa xăm Mặt trời thì véc tơ vận tốc tức thời hoạt động càng ngưng trệ.
5. Triết học:
Triết học tập cũng đều có những bước cải tiến và phát triển mới nhất. Người mở màn mang lại phe cánh triết học tập duy vật thời Phục hưng là một trong người Anh, F. Baicơn ( Francis Bacon – 1561- 1626 ). Ông tôn vinh triết học tập duy vật Hy Lạp cổ kính, phê phán triết học tập duy tâm và triết học tập kinh viện