Nguyễn Bính- một thi sĩ chất phác, mộc mạc, luôn luôn trực tiếp viết lách về vấn đề quê nhà. Ông dùng vật liệu truyền thống cuội nguồn nhằm viết lách lên những vân thơ rung rinh động lòng người. Trong số đó, kiệt tác " Chân quê" là 1 trong những kiệt tác phổ biến của ông. Bài thơ nổi trội lên là tình yêu so với quê nhà của chàng trai.
Chân quê đó là vẻ rất đẹp mộc mạc, mộc mạc của vùng thôn quê, của những người dân con cái quê. Đó là việc chân thực vô lối sinh sống mộc mạc, giản đơn của những người dân quê. Đó là việc chất phác, ngay thật, trực tiếp thắn, hồn nhiền, vô sáng sủa, ko chút vị lợi, tối tăm của những người dân quê. Đó là vẻ rất đẹp yên lặng bình, thanh xấu xí nhuốm màu sắc lên quang cảnh, cuộc sống đời thường ở quê.
Bài thơ là nói đến thương yêu thân ái chàng trai và cô nàng thôn quê. Tác fake đang được mang lại anh hùng “em” xuất hiện tại. Tuy nhiên, cô nàng ấy xuất hiện tại vô thực trạng mới nhất “đi tỉnh về”. Ngày xưa, nói đến việc lên tỉnh là cho tới một điểm xa xôi. Cuộc sinh sống thông thường ngày của những người dân cày chỉ đàng sau lũy tre xã, xoay xung quanh bến nước, gốc nhiều Sảnh đình. Vì thế, sự khiếu nại ai bại liệt chuồn tỉnh được xem như là hết sức quan trọng và mới nhất kỳ lạ. Nếu giống như những chàng trai cô nàng yêu thương nhau, Khi người phụ nữ ra đi vì vậy, những chàng tiếp tục vô nằm trong lo ngại. Bởi ở vùng thị trở thành náo sức nóng, tiếp tục thực hiện thay cho thay đổi nhân loại, linh hồn cô nàng.
Sự thay cho thay đổi phía bên trong của tình nhân thực hiện chàng trai thống khổ. Nhân vật trữ tình " đợi mãi" thấy sự nóng bức ruột, lo lắng không yên của chàng trai Khi đón cô nàng chuồn tỉnh về. Chàng trai vô nằm trong lo ngại, ngay ngáy, tự động chất vấn ko biết cô nàng của tôi chuồn tỉnh về tiếp tục thế nào. Nhưng sự xuất hiện tại của cô nàng khiến cho chàng trài cực kỳ bất thần với phục trang như khăn nhung, quần lĩnh, áo sở hữu cúc bấm là những phục trang của những người trở thành thị, với lối sinh sống sang chảnh học đòi. Nó giành riêng cho những cô nàng lẳng lơ, trong cả ngày rong nghịch tặc đàn đúm. Nhìn em rộn rang vô phục trang này mà khiến cho lòng “tôi” tăng cực khổ tăng sầu. Liên tục những thắc mắc của chàng trai thể hiện, ko đơn giản và giản dị đơn giản phục trang của những người phụ nữ của chàng trai yêu thương tuy nhiên này còn là những kỷ niệm xinh tươi thân ái nhì người.
Cuối nằm trong là nỗi lòng của chàng trai, chàng trai thiết tha, xuống nước nhờ cô nàng “hãy không thay đổi quê mùa”. Không nên là van nài cô nàng điều gì bại liệt chàng thực hiện sai tuy nhiên là một vừa hai phải nhờ vả một vừa hai phải cầu khẩn cô nàng. Đúng là 1 trong những cách sử dụng kể từ tuyệt vời và hoàn hảo nhất và ko thể thay cho thế.
Đây là bài xích thơ nói đến thương yêu thiết tha và trung thực luôn luôn ước muốn là hội tụ lại được những kỷ niệm, hội tụ lại những độ quý hiếm truyền thống cuội nguồn.