Viết bài văn biểu cảm về con người sự việc Ngắn gọn lớp 7

admin

Bài văn biểu cảm về con người sự việc Ngắn gọn nhất

Bản quyền tài liệu thuộc về VnDoc.
Nghiêm cấm mọi hành vi sao chép với mục đích thương mại.

Đề bài: Viết bài văn trình bày cảm xúc đối với một sự việc để lại cho em ấn tượng sâu sắc

Dàn ý bài văn biểu cảm về con người sự việc

a. Mở bài

  • Giới thiệu đối tượng biểu cảm
  • Biểu đạt cảm xúc chung về đối tượng biểu cảm

b. Thân bài: Biểu lộ cảm xúc, suy nghĩ cụ thể một cách sâu sắc về đối tượng biểu cảm:

  • Đối với bài văn biểu cảm về con người: cần biểu lộ cảm xúc, suy nghĩ về đặc điểm, tính cách, kỉ niệm gắn với người đó
  • Đối với bài văn biểu cảm về sự việc: có thể biểu lộ cảm xúc theo trình tự diễn biến của sự việc

c. Kết bài:

  • Khẳng định lại tình cảm, cảm xúc về đối tượng
  • Rút ra điều đáng nhớ đối với bản thân

Viết bài văn biểu cảm về con người hoặc sự việc Ngắn nhất - Mẫu 1

Càng về cuối năm, bầu không khí rộn ràng, sôi động lại ngày càng trở nên rõ nét hơn bao giờ hết. Khi sắc đỏ dần dần chiếm lĩnh hết toàn bộ không gian, ấy cũng là lúc Tết đã đến thật gần phía bên thềm.

Tết theo lịch thì chỉ gồm ba ngày đầu tiên của một năm. Nhưng trong tâm tưởng của người Việt thì nó bắt đầu từ ngày 23 tháng Chạp, khi các gia đình làm mâm cơm nhỏ đưa ông Táo về trời. Từ hôm đó, mỗi ngày, người dân lại dọn dẹp, sắm sửa một chút ít, rồi đi thăm người này, biếu quà người kia. Những ngày hăm mấy đó đều có việc ần làm, vội vàng và hối hả. Từ sáng đến tối, vừa đi làm, họ vừa tranh thủ cho ti tỉ chuyện nhà không tên. Thế mà ai cũng vui mừng và hồ hởi. Em cũng thế. Đi học về, thay vì thảnh thơi ngồi xem tivi, em phải vội vã làm bài tập để còn cùng bố mẹ trảy lá mai, quét dọn phòng thờ, làm cỏ ngoài sân… Vội thế nhưng mà vui. Câu nói cửa miệng quen thuộc nhất, chắc chính là “Ngày mai nhà mình sẽ…”. Chao ôi, những kế hoạch và dự định cứ thế càng lúc càng vội vàng và dồn dập. Có lẽ đúng như chú Cáo trong truyện Hoàng Tử Bế đã từng nói “nếu cậu đến lúc bốn giờ chiều thì từ ba giờ tớ đã bắt đầu cảm thấy hạnh phúc rồi”. Nên Tết đến vào đầu năm, thì người ta phải hạnh phúc từ trước đó cả nửa tháng. Sự kiện đón Tết ấy là sự kiện mà người ta hồ hởi, háo hức mong chờ, tận hưởng từng giây từng phút. Người ta vui vì một cái gì đó sắp đến. Chính vì thế mà sự kiện đón Tết không tự nhiên mà được nhiều người còn yêu hơn cả cái Tết. Niềm vui ấy đến từ sự đoàn tụ, sum vầy của cả gia đình. Những sự kiện nhỏ trong chuỗi ngày ấy giúp cả nhà gắn kết lại với nhau hơn. Đen đến nhiều tiếng cười và niềm hạnh phúc.

Có thể nói, sự kiện đón chờ Tết về luôn khiến em hào hứng và khắc khoải. Thật hạnh phúc khi chúng ta có một sự kiện để ngóng chờ trong suốt một năm dài.

Viết bài văn biểu cảm về con người hoặc sự việc Ngắn nhất - Mẫu 2

Một sự việc mà em luôn nhớ về với những cảm xúc xao xuyến nhất, có lẽ chính là buổi tổng kết năm học lớp 5 - buổi tổng kết cuối cùng em được tham gia ở ngôi trường Tiểu học yêu dấu.

Sáng hôm ấy, em thức dậy từ sớm, cẩn thận là chiếc áo trắng đồng phục thật thẳng thắn. Vừa mặc áo, thắt khăn quàng đỏ, em vừa bồi hồi kì lạ. Bởi đây có lẽ là lần cuối cùng em mặc chiếc áo này với tư cách là học sinh của trường. Xong xuôi, em xuống nhà ăn sáng, rồi đi bộ đến trường. Mọi hôm, tuy nhà cách trường không xa, nhưng em vẫn được mẹ đưa đến lớp. Riêng hôm nay, em xin phép mẹ được tự đi bộ đến trường, để có thể ngắm thật kĩ những khung cảnh quanh mình. Từng hàng cây, con đường đều quen thuộc, đến nhắm mắt lại em cũng nhẩm được. Đến trường, em gặp bạn bè, thầy cô. Ai cũng thân thương, gắn bó suốt năm năm cùng em. Bao kỉ niệm thi nhau kéo về. Ngồi dưới sân, nhìn từng gốc cây, lớp học quen thuộc, nghe thầy hiểu trưởng nói lời chia xa, mà sống mũi em bất giác cay cay. Kết thúc buổi lễ, khi mọi người dân về hết, em vẫn nán lại trường, để ngắm hết từng khung cảnh, khắc ghi vào tâm trí của mình.

Từ sau hôm ấy, tuy không còn là học sinh của trường, nhưng em vẫn luôn nhớ về trường với những kí ức tốt đẹp nhất.

Viết bài văn biểu cảm về con người sự việc Ngắn gọn - Mẫu 3

Sáng nay, lúc ở trường, em đã được chứng kiến một sự việc vô cùng xúc động.

Vào buổi sáng, trường em đã diễn ra buổi biểu diễn văn nghệ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11. Buổi văn nghệ diễn ra với không khí phấn khởi, vui tươi. Sau các tiết mục ấy, là thời gian để các bạn học sinh được gửi tặng những đóa hoa tươi thắm và những lời tri ân tới thầy cô giáo của mình. Trong không khí ấy, em chợt nhìn thấy một nhóm các anh chị lớp 9, mang theo các giỏ hoa xinh xắn, tiến về phía gần cổng trường - nơi các nhân viên của trường đang ngồi xem văn nghệ. Ở đó, là các cô lao công, chú bảo vệ, cô thủ thư - những người không trực tiếp giảng dạy, nhưng cũng đóng góp cho trường rất nhiều. Các anh chị ấy, đã cùng nhau tặng quà cho các cô, chú ấy với lời cảm ơn chân thành. Em nhìn rõ sự ngỡ ngàng đến vui sướng bất ngờ và xúc động của các cô chú ấy. Vậy là, họ đã cùng hòa mình vào ngày vui của trường, chứ không phải đứng nhìn từ phía xa nữa. Tất cả học sinh trong trường cùng hò reo, vỗ tay chúc mừng vang dội. Các thầy cô cũng gật đầu hãnh diện về học trò nhỏ của mình. Nhìn sự hạnh phúc trong đôi mắt của các cô chú, em cảm thấy mình cũng xúc động lấy. Em cảm nhận được tình người, sự yêu thương đang lan tỏa mạnh mẽ trong không khí. Ngày hôm nay đã thực sự là một ngày hội ý nghĩa vô cùng của trường em.

Từ hôm nay, em đã có thêm những cái nhìn và kỉ niệm tuyệt vời ở trường mình. Những cảm xúc ấy thôi thúc em phải làm gì đó ngay vào ngày mai.

Viết bài văn biểu cảm về con người hoặc sự việc lớp 7

Chiều hôm nay, trời đã chớm đông, không khí lạnh lẽo và ảm đạm. Ngay sau khi tan học, mọi người vội vàng trở về nhà ngay. Còn em thì ở lại chờ bố đến đón nên đã được chứng kiến một hình ảnh rất cảm động.

Sau khi các bạn học sinh rời khỏi trường, cô lao công cũng bắt đầu làm nhiệm vụ. Cô kéo từng thùng rác lớn, ở các tầng, tập hợp về góc sân trường để dồn về chiếc xe rác to của mình. Dáng người cô nhỏ lắm, trông thật là vất vả. Em cũng muốn giúp cô lắm, nhưng tay của em lại đang bị thương phải bó bột, nên không thể làm gì được. Đúng lúc đó, thầy Hòa dạy Vật lý của lớp em đi ra từ phòng giáo viên. Có lẽ thầy ở lại muộn để chấm bài. Thấy cô lao công khệ nệ kéo thùng rác, thầy ấy đã lập tức tiến lại gần để giúp cô. Thầy xắn vội chiếc tay áo sơ-mi lên, rồi đỡ cho cô thùng rác lớn. Cô lao công giật mình rồi xua tay, ý bảo thầy rời đi. Vì cô sợ làm bẩn áo quần của thầy. Nhưng thầy Hòa cười xòa, rồi lại tiếp tục giúp cô.

Lần đầu tiên, em thấy thầy Hòa cao lớn và mạnh mẽ đến thế. Cái thùng rác cao và đầy ụ mà thầy kéo một mach về xe rác, gác miệng thùng lên thành thùng xe, rồi dốc ngược đáy lên cho rác đổ vào. Cứ như vậy, thầy giúp cô lao công giải quyết cả chín thùng rác. Xong xuôi, thầy còn cẩn thận đẩy các thùng rỗng về vị trí cũ nữa. Cuối cùng, thầy kéo xe rác to đầy ra phía xe rác lớn đang chờ cách cổng trường chừng 5m. Xe rác đầy ụ, nên thầy Hòa cũng cố sức lắm. Khuôn mặt thầy đỏ bừng, nghiến chặt răng để kéo xe đi. Đi theo thầy mà em lo lắng vô cùng. Theo đó, là sự thương cảm dành cho cô lao công. Mọi ngày cô phải làm như thế nào với số rác đó nhỉ. Một mình cô thì phải đi biết bao nhiêu chuyến mới đổ hết số rác đó chứ. Càng nghĩ em càng thương cô ấy nhiều hơn. Lúc thầy Hòa trở về, mồ hôi nhễ nhại khắp lưng áo. Nhưng thầy vẫn cười rất tươi. Em bất giác cười theo thầy ấy, bởi em vừa được chứng kiến một câu chuyện có cái kết đẹp như trong truyện cổ tích.

Từ sự việc mà mình đã chứng kiến, em thêm hiểu về sự vất vả của cô lao công. Từ nay, em sẽ chú ý giữ gìn vệ sinh lớp học, không vứt rác bừa bãi nữa, để phần nào hạn chế việc phải làm cho cô ấy.